Trần Đặng Đăng Khoa khởi hành với chiếc xe Honda Wave
Trần Đặng Đăng Khoa là cái tên đang gây sốt trên mạng xã hội bởi chặng hành trình kỳ diệu vòng quanh thế giới kéo dài 1111 ngày bằng xe máy.
Phượt thủ người Việt rời Việt Nam từ 1/6/2017 và hơn 1000 ngày sau, sáng 16/6/2020 Trần Đặng Đăng Khoa hoàn thành chuyến đi kỷ lục và có mặt ở Việt Nam để chia sẻ những kỷ niệm khó quên trong hành trình này.
Toàn bộ hành trang của chàng phượt thủ
Theo lịch trình, Trần Đặng Đăng Khoa bay sang Nepal rồi đi qua Ấn Độ - Pakistan - Iran - Azerbaijan - Georgia - Bulgaria - Hy Lạp - Albania - Montenegro - Bosnia & Herzegovina - Croatia - Italy - Thụy Sĩ - Lichtenstein - Áo - Đức - Luxembourg - Pháp.
Từ Paris Khoa sang Bỉ, Hà Lan, Đức, lên Đan Mạch sau đó tới cảng Hamburg để làm thủ tục ship xe và bay sang Chile. Sau đó anh bắt đầu hành trình khám phá châu Mỹ trước khi sang Australia, về Đông Nam Á và kết thúc hành trình ở Việt Nam.
Trần Đặng Đăng Khoa đã chụp những bức ảnh với bạn bè trên khắp hành tinh
Trong suốt chặng hành trình này, Đăng Khoa thường xuyên cập nhật trên trang Facebook cá nhân những tấm ảnh cùng những dòng cảm xúc ghi lại những khung cảnh tuyệt đẹp hay những trải nghiệm khó quên trên mỗi cung đường, qua những quốc gia, châu lục, những vùng văn hóa, tôn giáo khác nhau.
Đăng Khoa trong trang phục áo dài tại Sydney, Úc
Những hình ảnh được Đăng Khoa đăng tải trên cá nhân đã nhận được sự quan tâm của bạn bè, cộng đồng mạng theo dõi chàng trai này. Nhiều người bày tỏ sự khâm phục trước hành trình khó tin của chàng trai người Việt.
Những hình ảnh được Đăng Khoa chia sẻ đã làm không ít người choáng ngợp và ngưỡng mộ.
Một bức ảnh Đăng Khoa chụp ở Bắc Cực
Trên trang cá nhân, Đăng Khoa viết: "Vậy là cuối cùng cái ngày này cũng đã đến sau bao ngày đợi chờ, sáng nay đúng 7h30 (giờ Hà Nội) mình đã chính thức đặt chân trở lại quê hương Việt Nam trên chuyến bay SA2986 khởi hành từ Nam Phi. Mình cứ luôn chờ đợi ngày chạy chiếc xe biển số 63H2-6736 yêu quý về lại cửa khẩu Mộc Bài giống hệt như lúc khởi hành ngày 1/6/2017, nhưng người tính không bằng...virut tính mà, chuyến đi phải kết thúc đột ngột tại Mozambique không thể tiếp tục được nữa. Mà thôi, dù sao nhìn lại mình cũng vừa kịp lúc đã lăn bánh chiếc xe biển số Việt Nam qua tất cả các châu lục gồm Á, Âu, Nam Mỹ, Bắc Mỹ, Úc và châu Phi, còn Nam Cực chỉ... đi tàu ra chứ không cho mang xe ra được.
Hoàn thành chặng đường khoảng 80.000km, bằng 2 lần chu vi trái đất, qua 65 quốc gia, băng qua lại đường xích đạo 8 lần, tới nhiều quốc gia và vùng lãnh thổ khác nhau từ những nước rất phát triển như Bắc Âu, Tây Âu, Bắc Mỹ, đến những nước nghèo khó ở châu Phi, Trung Mỹ, rồi vùng Trung Đông, Nam Mỹ, châu Đại Dương, những nơi xa xôi hẻo lánh như Amazon, Greenland hay đảo Svalbard ở sát Bắc Cực, xuống nơi tận cùng thế giới ở Patagonia rồi xuống luôn cả châu Nam Cực, những hoang mạc rộng lớn giữa lòng nước Úc, từ những ngôi làng hoang vắng không ai biết, đến những đại đô thị như New York, Paris, Seoul, Sydney, Berlin, Rome, Toronto, Chicago, Los Angeles, San Francisco, nhiều nơi không kể xiết.
Trong một bài đăng khác, phượt thủ người Việt lại chia sẻ: “Bà con nhìn hình thấy sướng nhưng thật ra mình vừa đi vừa lo đủ thứ dọc đường, đúng nghĩa sống trên đường chứ không còn là chuyến đi chơi ngắn ngày nữa. Do đi xe qua nhiều quốc gia, châu lục liên tục mà không về Việt Nam nên phải lo đủ thứ từ Visa, Giấy tờ nhập cảnh xe, bảo hiểm, bằng lái, các loại giấy khác theo yêu cầu từng nước.
Mỗi lần qua đại dương tới châu lục khác lại phải lo đóng thùng, ship xe nên lại kéo theo bao nhiêu chuyện khác phải xử lý. Rồi thời tiết nè, có nơi cực lạnh, cực nóng, rồi khô hạn, mưa đá, núi lở, bão lũ, băng tuyết, chưa kể nguy cơ trộm cướp, giang hồ, chính trị bất ổn, nhất là nguy cơ tai nạn luôn rình rập ở mỗi mét đường do không nước nào chạy giống nước nào, hay điều kiện đường sá, quy định lại khác nhau.
Rồi còn lo xe lâu lâu nhức đầu sổ mũi, kiếm phụ tùng thay thế, rồi đổi tiền, bất đồng ngôn ngữ, đẹp trai nên hay bị mấy cô dụ dỗ nữa chứ, cùng bao la thứ khác... Mà thôi, có khó nó mới vui và thể hiện được bản lĩnh, mới lớn khôn, thành quả rất đáng công sức bỏ ra. Ai không bắt đầu sẽ không bao giờ về đích mà.
Nhưng bù lại là những trải nghiệm vô giá, những bài học mới, vô vàn điều mới mẻ mà không đi, không chứng kiến tận mắt thì khó lòng hiểu được. 1111 ngày là 1111 điều kì diệu, đẹp đẽ, hay ho, mà sau này khi nhìn lại, xem lại những dòng nhật ký nhỏ từng ngày chắc sẽ nhớ lắm. Hơn tất cả, món quà lớn nhất là những người bạn mới trải dài khắp các châu lục, ngồi trải lòng và chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống, về những ngày đã qua cũng như tương lai khó đoán định sắp tới, những người nhiều khả năng sẽ khó có cơ hội gặp lại lần nữa nhưng chắc chắn sẽ ghi nhớ đến mãi sau này.
Những hình ảnh trong chặng hành trình không thể quên
Thôi thì xem như một giấc mơ lớn trong đời đã hoàn thành sau bao năm và bao công sức chuẩn bị, rồi 3 năm vừa rồi tưởng lâu nhưng lại vội qua nhanh chóng ngỡ ngàng, hệt như một giấc mơ vội. Giờ mình ngồi trong khu cách ly thẫn thờ như người mất hồn, (tối nay chắc sẽ khóc một trận thật to cho bõ bèn nỗi nhớ quê và cho chuyến đi này).
Mình thật sự không tin là nó đã kết thúc, và kết thúc một cách quá bất ngờ như vậy, giờ này tuần rồi mình còn nằm ở Mozambique ngẫm nghĩ không biết khi nào mới được về mà, vậy mà giờ đã ở đây rồi. Mà thôi, cuộc vui nào rồi cũng tàn, không có gì là mãi mãi, vũ trụ vĩnh hằng kia còn có ngày phải kết thúc kia mà, huống hồ trong cuộc đời ngắn ngủi của con người như vầy, nên một lần dám bước đi không ngại ngần như quãng thời gian ấy thì sau này lúc gần đất xa trời cũng không còn gì hối tiếc."